Đến đây bà gõ cửa nhà quả phụ một vị chỉ huy thương thuyền là bà Webster.Năm 1929, một chuyện kỳ dị xảy ra làm náo động cả giáo giới.Bà nói với tôi như vầy: "Đối với đa số, không phải tăng lợi tức mà hết lo về tài chính đâu".Bạn nên nhớ rằng nhiều người khác cũng lo lắng về tài chính như ta vậy.Bây giờ tôi có thể sai bảo tư tưởng để nó giúp tôi chứ không hại tôi nữa.Tôi tưởng trở về nghề cũ như vậy sẽ bớt ưu phiền, tinh thần sẽ phấn khởi lên được; song tôi gần như không chịu nổi cảnh thui thủi một mình trên đường và trong quán trọ.Không bao giờ các người lại thăm viện.Ông xem như thế thì vợ chồng tôi đã phải ly dị nhau, điều đó cũng không còn gì đáng lạ.Điểm tâm xong, ông lại đi ngủ chừng một tiếng.Cái thứ cách "tả-pí-lù" đó, tổng hợp quá, khô khan quá, đọc ngán quá.