Bài diễn văn đó là một trứ tác có kết quả lạ lùng.và tôi gõ cửa, tươi tỉnh như đóa hoa.Hội nghị của những hội đó họp ở đâu thì dẫu phải lội suối trèo đèo, vượt đại dương, qua sa mạc, ông cũng tới dự.Tôi không cãi lời ông, chỉ hỏi xem nhiệt độ trong xưởng là bao nhiêu.Và đàn bà không hiểu được tại sao đàn ông không đối đãi với mình một cách lịch sự, khôn khéo để được lợi cho họ.cùng bạn ông ta chẳng biết chút gì hết, chỉ trích bậy.Bạn ghét những lời tán dương giả dối thô lỗ, nhưng bạn cũng thèm khát những lời khen thật.Chưa dứt lời thì Von Bulow đã tự biết mình lỡ lời.Sau này, tôi áp dụng một cách lịch sự hơn, đối đãi với họ có lễ độ hơn.Đó là lời chửi thậm tệ nhất của họ.
