Khi giải ngũ, ở Hải Quân về, tôi được rõ cảm tình của họ.Bạn và tôi, chúng ta cũng phải có một sổ tay để ghi số xuất nhập cho tới hết đời ư? Không, không cần.Mãi đến khi ông dùng câu hát dưới đây làm châm ngôn, ông mới thấy bình tĩnh trong tâm hồn.Tôi phải gặp ông ấy xem sao".Nhất là các ông lớn tuổi, thích được khuyên bọn thiếu niên.Bọn cừu nhân chỉ cần biết chúng đã làm ta phải băn khoăn, phải bứt rứt là nhẩy lên vì sung sướng.Vậy mà nó không tát.Sắp bước vào căn phòng họ, nỗi lo sợ bùng lên mạnh quá, tôi phải đi đi lại lại trước cửa phòng hoặc ra hẳn ngoài đường mà đi loanh quanh.Thấy bà Glover, anh ta la: "Tôi không muốn chứa quân lang thang".Sự bình tĩnh và lòng tin của nhà tôi, thật đã làm cho tôi vững lòng.