Bởi lẽ em là người phụ nữ bình thường, bình thường nhất…Hoặc là họ sẽ thấy chẳng còn hy vọng gì ở bạn nữa (với những hiểu biết của bạn về hiểu biết của họ, bạn không tin họ có cảm giác đó nhưng cứ chuẩn bị sẵn tinh thần cho giả thuyết ấy đi).Và vì thế, nó mạnh hơn.Em sẽ kể cho nó về cuộc tình của em.Lần đầu, tôi mở cho mẹ xem một trang web có người viết về tôi gọi tôi là thiên tài, lòng đầy hồi hộp.Bán hết nội tạng, ruột gan phèo phổi.Cái đêm ấy, tôi đã lao động như một người công nhân thực thụ.Và dưới nước là cơn hoan lạc của cá tôm.Và ta bị ức chế liên tục.Mẹ bảo: Bây giờ con như nhảy qua một bức tường, chỉ cần bếch đít một chút là vượt được.
