Ông Diểu tức giận giương súng.Người ngoài chỉ tin, thờ ơ hoặc chế giễu.Tôi vừa tước vừa như vô cảm vừa nhủ lòng: Đờ mẹ mày (nguyên văn là Đờ mẹ mày).Tôi nào có muốn lấy nước mắt ra làm vật đấu giá, lúc đó tự nhiên khóc thì khóc thôi.Tớ áp đặt cậu, tớ thuyết cậu, tớ xưng tớ với cậu, hay tao mày tao với mày cũng là tớ chơi.Dù biết là tạm thời thôi.Họ nhìn vào sự lên mạng, sự viết, sự đọc truyện, sự đá bóng của bạn.Hoặc lúc phấn khích.Cái đêm trước hôm thi, tôi về không ngủ được.Nhưng ông anh cứ hỏi nhiệt độ phòng bao nhiêu, làm bằng gỗ gì.