Và trong những thời điểm đó, bạn thường làm ra thơ.Tất nhiên, sau khi ông cụ chết, ông có thể tái xuất giang hồ nếu muốn.Biết là cái ấn tượng ấy chẳng hay ho gì.Khi nàng bảo chồng mua cho một chuỗi tràng hạt nhỏ, nhà văn hỏi: Em bắt đầu tin vào cõi thiền à?.Những ngón tay cầm bút nhơ nhớ bàn phím.Cháu phải sống để đứa cháu gái nhút nhát và hiếu thảo lớn lên không phải trở thành một người đàn bà cô đơn và khổ đau như mẹ nó.Như một phương pháp nới ra gọng kiềm của mẹ mình.Nhưng sau nhiều năm, bạn sẽ bắt đầu chán sự phân vân đó vì dù phân vân hay không, bạn cũng đã viết rồi.Biết rõ bạn là cái gì để làm gì.Cũng có lần vụt nhưng với da thịt nó thì chỉ như muỗi đốt gỗ.
