Như những chiếc giỏ bện rơm, xơ lá hình trái tim.Có điều, viết đâu phải lúc nào cũng là toan tính thiệt hơn.Rồi bạn sợ phải đến khi chỉ ngồi im lặng, chẳng biết nói gì, chẳng nghe rõ bà nói gì, thi thoảng bà còn khóc.Nhẹ đến độ mà tôi biết chỉ độ chục lần như thế này là tôi sẽ bay lên.Đúng lúc đang tí tởn thì có một thằng cướp xông ra.Hơn thế, còn để xác định bạn đang không mơ hoặc bạn đang viết trong mơ.Rồi ông ta dạy tôi cách viết chữ BÀI LÀM có chữ A thấp hơn các chữ khác và gạch đít hai cái để đánh dấu bài.Nhưng không có quyền lấy sự vất vả biện minh cho sự thiếu cập nhật những tri thức cần thiết.Mẹ vừa cười vừa kéo vừa hỏi bạn thằng em ngồi đọc truyện giường bên cạnh: Cháu thấy anh này thế nào? Bình thường ạ.Và biết rằng mình biết ít thế nào.
