à còn nhớ thủa ấy tôi luôn ngồi ngay sát bảng và trong những giờ quằn quại toát mồ hôi đó có lần tôi lỡ đánh một tiếng rắm xuống lớp điều đó làm tôi còn ngượng ngập cả mấy buổi sau dù không biết có ai biết đó là tiếng rắm của tôi giữa những cô cậu học trò ngồi san sát nhau như gia súc bị tống lên xe chở đến lò mổ…Một giọt rơi xuống sách.Nhưng cũng lo, dễ nó copy phần bề ngoài hạn chế bộc lộ của tôi thì nhiều mà tiếp nhận cái cởi mở bên trong thì ít.- Thì ông hãy quên tôi và cuộc gặp gỡ này đi.Thậm chí, có thể xuất hiện chút tò mò và hơi háo hức là khác.Những kẻ đứng đằng sau lãnh đạo những lãnh đạo.Tôi khóc vì tôi cũng chẳng ham gì danh hiệu đàn ông chân chính.Rồi chợt nhớ ra, bác tiếp: Đúng rồi.Và khi tích trữ được thì tôi lại mệt vì sự đi quá tải của đầu óc nhỏ nhoi.Tôi còn e ông cụ sẽ khỏe lên sau khi tiếp xúc với ông.
