Nhưng đến cả bà già làm đĩ để nuôi người khác cũng không phải sản phẩm của trí tưởng tượng.Bác bảo: Cháu khẳng khái quá nên luôn bị thiệt.Tôi không khó chịu, cũng chẳng động lòng.Rồi chúng tôi vào phòng tập.Để lúc này bạn không lo nghĩ đến chuyện ra đi hay không.Chẳng có gì đáng bực cả.Không khác nào nhổ nước bọt vào mặt một đứa trẻ vô tội.Các anh chị chưa bao giờ dám thế.Rồi lao đầu vào sáng tác.Cái thùng rác lở loét hơn.