Tiêu phí thì giờ hoặc làm một việc lăng nhăng thì dễ lắm; muốn làm cái gì khác thì phải thay đổi tập quán.Không có gì xảy ra tới thân thể, tâm hồn ta mà không đi qua bộ óc của ta, ta thấy vui hay buồn cũng nhờ óc, nên kiểm soát trí óc là việc quan trọng nhất.Thật là một chế độ dân-chủ lý-tưởng.Khoảng một giờ sau, bạn mới cảm thấy có thể ngồi dậy và ăn một chút, rồi bạn ngồi dậy ăn.Nhưng đã có người đạt được, nhờ nhận chân rằng không phải tìm cái vui cho thân thể hoặc tâm hồn mà phải luyện trí và bắt hành động phải hợp với nguyên tắc thì mới có hạnh phúc.Vậy mà bạn đương đi tìm hạnh phúc, phải không? Bạn tìm thấy nó chưa?Bạn phải phải phân biệt văn chương và sách nghiên cứu về những đầu đề không phải là văn chương.Bạn phải bảo vệ lòng tự trọng của bạn.Ông đi lại bến xe mà đầu óc rỗng không.Nhưng dù giàu đến bậc nào, bạn cũng không thể mua lấy được một phút.
