– Tôi cảm động nói, rồi chợt hỏi bà – Thưa bà, theo bà thì con có linh hồn của một người tự do hay của một kẻ nô lệ?Ba người này vẫn cặm cụi, lam lũ trên mảnh đất của mình.Trong hai năm trời, tôi làm thuê cho những thương lái lữ hành rày đây mai đó, nhưng vẫn không khấm khá được.- Tôi cũng thấy họ thật đáng thương.- Khi còn trẻ, tôi đã từng học cách làm yên ngựa.Khi đó, tôi có thể bị họ đánh chết mà chẳng phản kháng gì được.- Cầu cho các thần thánh luôn hết lòng phù hộ anh, anh bạn thương mến ơi.Chẳng mấy chốc, cả khay bánh đã bán hết.Câu chuyện của tôi là minh chứng cụ thể rằng tôi đã để vuột mất cơ hội làm giàu của mình.- Chỉ có thế thôi sao? – Tôi vô cùng ngạc nhiên và không nén nổi câu hỏi thất vọng.