Tôi hơi ngại sau cái kẹo là một sự thân quen.Bởi ngay khi thức dậy thì bạn đã quên ít nhiều.Chứ không thở dài như những người thân…Rồi thể hình tính sau.Họ biểu trưng cho chính họ.Thôi được, bạn chấp nhận chung sống với nó như chung sống với những cơn đau.Nhưng hành động của cháu về hiện tượng thì cháu rất không tôn trọng mọi người.Nơi mà vì đã nhiễm sự thờ ơ, chẳng ai ủng hộ anh.Nhưng người đem đến lí luận và động lực lại chính là giới trí thức.Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa.
