Trọng tâm lại chuyển sang câu hỏi: Mình viết có hay không?Cho đến giờ phút này, trên thế gian này, tôi vẫn là một kẻ hèn.Bình thường ở đây là hiểu theo nghĩa lành mạnh.Reng! Reng! Reng! Cha bố cái chuông đồng hồ! Đấy, trí tưởng tượng mới mẻ của một cậu bé mới lớn có thể khiến cậu ta hớn hở âm ỉ cả ngày.Không quen xa xỉ? Có lẽ nhưng không hẳn.Chúng tôi chỉ đi chơi thôi mà.Nơi mà tôi chưa đến một mình bao giờ.Nhưng tôi không muốn có thái độ của một kẻ bỏ chạy.Tôi quệt nước mắt, xì mũi ướt nhẹp tay áo và ngực áo.Và những miếng mồi lạ mà ta chưa từng biết.
