Nhưng chỉ có hai ngươi đến mà thôi.Thật không dễ dàng gì cho ông khi phải một lần nữa nhớ lại tất cả những chuyện này.Cây Bốn Lá thần kỳ chứ gì?Chàng cảm thấy sung sướng và tự hào về mình.Ông cũng thấy vui vui khi thấy người bạn thời niên thiếu - đã nửa thế kỷ nay mới gặp lại - của mình lại muốn kể cho ông nghe một câu chuyện cổ tích ở vào cái tuổi đã bạc trắng mái đầu.Chàng nhanh nhẹn bật dậy, bàn tay đặt lên chuôi kiếm sẵn sàng rút ra, mắt mở to nhìn xuyên qua bóng đêm.Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm.một cây bốn lá may mắn đang dần nảy mầm.Anh đứng thẫn thờ ra đó mà suy nghĩ.Ánh mắt cương nghị của chàng như bừng sáng lên hơn bao giờ hết: