Thường thì trí tưởng tượng đã nhàm không đem lại nhiều xúc cảm.À, túi táo để trên bàn, anh mang về làm quà cho chị và các cháu.Họ sợ khổ cái khổ của sự thay đổi, tuổi tác đã làm họ sợ khổ rồi.Và cái sự vì ấy là sự tự nguyện đầy hạnh phúc của tâm hồn họ.Lại còn phải năn nỉ nó bằng sự kiên trì của mình…Này, mày bóc cho chú bao thuốc.Sao lại xé sách hở con.À, nãy giờ quên chưa xin lỗi anh bạn vô danh bên trái.Cháu mai sau là chúa sợ vợ.Tôi ngạc nhiên nếu nó chưa được phát minh.
