Cả hai trạng thái đều như cơ thể không phải của mình.Để chỉ ra chúng ta đều khổ.Bán hết nội tạng, ruột gan phèo phổi.Có vẻ may mắn thay, sự phong phú khiến không phải ai cũng định kiến.Nhưng sau nhiều lần phân vân, khổ sở trước những sợi dây hiếu thuận, những miếng đòn tâm lí, lần này tôi cho mình thản.8 giờ dậy thì cái ngực lại rát.Mặc dù bạn biết người ta viết về bất cứ cái gì không phải là vấn đề mà cốt yếu là khả năng thể hiện nó.Thằng em cũng như tôi, ngồi yên cả buổi, cái ngồi yên của loại ra vẻ ta đây thấu suốt.Rồi chúng tôi vào phòng tập.Để chờ một sự thật tươi đẹp.
