Cứ từ sáng sớm đến tốt mịt, tôi chỉ biết đầu tắt mặt tối đóng những chiếc xe ngựa sang trọng cho những người giàu có và nhẫn nại chờ đợi, mong ngóng trời đất ngó tới công khó nhọc của mình để một ngày nào đó cho tôi được giàu có như họ.Tôi vô cùng cảm động và biết ơn bà Sira, nhanh chóng theo lời bà lao ngay vào trong màn đêm của sa mạc mênh mông.Mọi việc tiến hành đúng như vậy.Hiện nay tôi đã rất thông thạo việc buôn bán, nhất định tôi sẽ cố gắng làm việc để kiếm nhiều tiền.Tuy nhiên, Dabasir biết rõ những gì Tarkad đang nghĩ trong đầu.Một hôm, ông nội của cháu đã nói với ông một câu mà có lẽ suốt đời ông không bao giờ quên được.Nomasir đỡ lấy một túi và đặt nó lên sàn nhà, trước mặt cha của mình, rồi nói tiếp:Kìa! Những người có tóc hoe vàng đến từ phương Bắc; những người da đen hay cười đến từ phương Nam; và cả những người da nâu nữa.- Tôi ư? Hiện tại tôi đang làm đồ tể.Tôi rất cám ơn cậu về triết lý sống và nghệ thuật bán hàng mà cậu đã từng nói với tôi.
