Lúc đó bạn không còn hành xử từ một rãnh mòn của thói quen nữa mà bây giờ bạn đã trở nên chân thực hơn.Điều cần nhớ là những cảm xúc đó đến rồi đi như mây trên trời.Và nguời kia không còn là một cái gì “khác với bạn”.Bạn có thể cảm nhận sâu lắng ở bên trong rằng bạn thực đã biết rõ điều này? Bạn có thể cảm nhận rằng mình thực đã là Cái Đó?Khi bạn sống trong sự kiềm chế của tự ngã, bạn sẽ luôn giảm thiểu phút giây hiện tại thành một phương tiện để bạn đạt được một cái gì đó.Mọi chuyện sẽ bớt đi sự nặng nề và nghiêm túc.Cho nên bạn sẽ không có cơ duyên đọc được những dòng chữ này.Những gì bạn lầm lỗi chỉ là một biểu hiện của vô thức – vô thức của con người.Bạn sẽ dễ thành công ở bên ngoài hơn khi nào bạn dadx thành công ở bên trong.Chấp nhận một cách hân hoan “những gì đang hiện hữu” làm hé mở một chiều không gian sâu lắng ở trong bạn, không phụ thuộc vào những điều kiện ở bên ngoài hay những thay đổi lên xuống thường xuyên của những ý tưởng và cảm xúc bên trong.