Cái thùng rác lở loét hơn.Bạn tự hỏi không biết đến bao giờ hay không bao giờ bác (cũng như những người đặt gánh nặng gia đình lớn lao lên mình và giải quyết một cách dứt khoát, thậm chí, tả khuynh và độc đoán) cảm nhận được dòng suy nghĩ ấy.Tôi thì quen rồi, chắc ông anh thấy lạ lắm đây.Này thì… nhìn sân trường đầy sỏi đá xi măng-thấy lòng cũng cỗi cằn như thế…Rồi về tủ để đồ mặc đồ.Ai bảo các cậu đi trốn hoặc chợt ùa ra nhiều quá.Họ không tìm thấy đâu, sẽ không tìm thấy đâu.Hơn thế nữa, ông cụ luôn bị những cơn đau khủng khiếp hành hạ.Có những lúc tổ chim bị gió thổi xuống.Ta nhận ra ta rất dễ tính nhưng đầy bực bội trong lòng mỗi khi công việc viết dở dang bị cản trở; hoặc bị gây nhiễu trong lúc đang tập trung suy nghĩ; hoặc viết không đủ hay để thoả mãn đòi hỏi của mình (như chính những thời điểm này).