Bác hy sinh cho cháu ít thôi, quan tâm đến cháu ít thôi để san sẻ cho họ nhé.Ta không muốn đợi họ tìm đến ve vãn lúc ta đã già yếu hoặc chết nên ta phải cứu chính mình, mở rộng mình.Giữa quãng ấy, nó còn vận động.Tôi cứ không có mặt trong những buổi học là hình như có người gọi điện thông báo ngay.Như một thứ bạn bè cho xôm tụ.Người ta biết đến văn ông nhưng chưa thừa nhận.Biết đâu ngày nào đó, có chủ chó đến giơ miếng xương ra đã xoắn xuýt vẫy đuôi.Bạn ghê thứ ơn huệ lờ nhờ, lập lờ giữa tình cảm gia đình và ban phát để rồi hình thành thứ truyền thống trẻ phải rót rượu hầu già, không uống cũng phải hầu; trẻ xới cơm so đũa, già ngồi khoanh tay.Cô nàng y tá nở một nụ cười đĩ thõa với gã tiền đầy sức mạnh và cơ bắp.Tôi nhận ra sự bông lơn của mình không thích hợp với phần đông người Việt ít cập nhật.
