Tôi thử trôi theo cuộc phiêu lưu của nó.Mẹ tiếp tục lay bạn dậy, bạn cứ rúc vào chăn.Mấy người trước mặt bọn tớ đứng vì những người trước họ cũng đứng cả lên.Như bao người khác vẫn luôn chung sống với tiếng ồn và bụi bặm.Cảm giác như không thể lành lại được.Sáng được bác cho ngủ bù.Những đêm ôn thi như thế này thì lại có cớ thức.Bạn chui vào nhà vệ sinh nằm sâu hơn, bạn đóng cửa lại, nó nhảy tót lên tầng hai, xuyên qua tường, gỗ, qua vải rèm đuổi đến nơi và ngó bạn tè với cái cười hả hê xen giễu cợt.Nhà văn uống lấy giọt nước mắt bé xíu ấy trên môi nàng.Ông anh cứ kéo cửa vào, mãi không mở được, tôi nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
