Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần.James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa.Anh muốn tìm cách sẻ chia với họ những điều mà Jones đã chỉ cho anh.Sau đó, hai anh em họ lại tiếp tục thi đỗ vào cùng một trường đại học và lại may mắn được xếp vào học chung một lớp.Bằng cách đó, cậu có thể kiểm soát được kết quả mong muốn và nhất là hạn chế tối đa các khả năng thất bại.Và chính cậu là người sẽ làm điều đó.- Tôi nghĩ mình đã hiểu, nên sẽ không làm phiền ông nữa.Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại.Thế nhưng tâm trạng vui vẻ của James chỉ tồn tại cho đến cuộc gặp gỡ với Josh vào ngày thứ tư.- Giờ thì tớ hiểu rồi.