Đang nhìn ngọn lửa rừng rực trên cuốn sách tiếng Anh, tôi chợt nhớ đến chỗ thơ.Nó chỉ có một con đường để giữ gìn những nét đẹp nguồn cội hiện sinh (luôn luôn biến chuyển) là giết những thứ mạo danh đạo đức giết nó.Hẳn rồi, họ phải có cách của họ chứ.Ăn sáng xong ở nhà bác, thay vì đến trường, tôi đảo qua nhà.Có một cái gì đó cản trở họ, chúng ta.Trong quá trình viết, có lúc tôi cũng bước theo gót nghệ thuật.Hoàng Lão Tà trong Anh hùng xạ điêu không bao giờ thanh minh dù luôn bị oan lại làm kẻ khác bị oan lây.Còn quá nhiều điều để viết.Và không chắc có ai trong đó tưởng tượng ra trên ngọn dừa mà họ không nhìn thấy, có một người.Căn bản vì các dòng suy nghĩ cứ chảy nên bạn hay quên.
