Như đứng từ ngoài nhìn vào một bức tranh.Chẳng có gì đáng bực cả.Không phải tỏa ra từ tay nàng mà từ hồn nàng và ngay trong hồn ta.Và đem năng lực của ta đi xa hơn.Tôi chỉ ngắm nhìn và nghe và ngửi chúng tôi.Nhưng bạn cũng tìm cách tiêu xài cho bằng hết.Sau những thời khắc đằng đẵng nơi giảng đường nhàm chán, nơi cổng trường đại học xa lạ và vô nghĩa.Bất hạnh thay, sự phong phú thuộc về muôn loài nhưng không nhiều cá nhân nạp nổi nó vào người.Họ xích lại gần nhau trong mối quan hệ đồng nghiệp, bè bạn.Bây giờ con hứa với các bác và bố mẹ bật lên, học cho tốt nhé.
