Trong những truyền thống tâm linh cổ điêể, cái đó được gọi là Bản chất Thượng Đế (11) hay Phật Tánh (12) ở trong mỗi người.Do đó không thực sự có cái gì chết cả, bất kỳ ở đâu.Khi bạn nhận ra rằng có một giọng nói ở trong đầu bạn (26) luôn giả vờ là bạn và giọng nói ấy luôn lảm nhảm, đó là lúc bạn tỉnh thức và ra khỏi sự đồng hoá một cách vô thức với dòng suy tư ơ rtrong mình.Nếu sự rộng thoáng của tĩnh lặng đã không có, thì quan hệ luyến ái của bạn dễ bị chiếm hữu bởi suy tư và lo sợ vẩn vơ của trí năng, và dễ dàng bị vấn đề và những bất đồng chế ngự.Sự bất hạnh luôn luôn cần một “cái Tôi”, được tạo ra bởi trí năng với một câu chuyện lâm ly tình tiết, một nhân vật chỉ có ở trong đầu bạn.Một cái gì đó như là tinh tuý, linh hồn của vật ấy sẽ truyền sang bạn.Hãy chấp nhận sự hiện diện của những cảm xúc ấy.Ngôn từ có thể có ý nghĩa hoặc vô nghĩa.Đó là một trạng thái ý thức tỉnh táo, hoàn toàn sáng tỏ.Vừa Trần Nhân Tông vừa làm vua, vừa biết thực tập Thiền.