Khi mà bạn xa rời hết bạn bè, rời xa cái thủa đấm đá đùa chơi, mồ hôi còn ướt đầm quần áo trong suốt những tiết học.Nhà văn ngoan ngoãn nghe lời.Rồi ông ta đi chỗ khác nghe điện thoại.Nhưng nhiều năm qua, tôi không có điều đó với phụ nữ.Tôi bảo ông anh muốn nó sục thì bấm cái nút tròn bên trên thành bể.Tác phẩm Bật dậy nào.Người nghèo chỉ được cho tiền, không được định hướng, giáo dục đầy đủ thì nghèo lại hoàn nghèo và không bao giờ xóa bỏ được mặc cảm.Và cứ thế cuốn đời người, cuốn đời những thế hệ tiếp theo vào những mớ rối ấy.Những lúc đó, nếu ở nhà mình, bạn thường nhỏm dậy kiếm cái gì đó đọc hoặc viết cho đến rã rời.Rồi hình như mơ thấy ai đó đã viết nó rồi.
