Nhưng bàn tay trắng nõn nà trên tóc ông như dìm ông xuống.Nhưng tôi không muốn có thái độ của một kẻ bỏ chạy.Tôi, nó, không cần ai gọi cũng có thể vùng dậy ngay khi có việc cần.Ai có thể giữ được tuổi trẻ nếu bản thân họ không tự giữ mình.Hồi ấy em thật bướng bỉnh và luôn chọc tức anh.Chỉ là một thứ nhân vật làng nhàng cho dễ mào đầu.Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại.Nó là một sự phối màu khá đẹp.Nếu ông sợ cái xã hội này lên án, tôi sẽ thu xếp cho ông đến một nơi hoàn toàn mới lạ.Có lẽ sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ tôi mới khóc lại được như thế.