Có lẽ sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ tôi mới khóc lại được như thế.Mẹ hỏi: Hay mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé.Tất nhiên là anh không đích thân cắn trực tiếp mà anh lại dùng đến những con chó ngao của anh.Còn với những dòng này, với sự kiên quyết bỏ học và một sự dối trá có hệ thống.Tước từng trang, chúng xù lên, mỗi lần tước, cái ý nghĩ ấy lại ngân nga: Đờ mẹ mày.Mỗi người thường chỉ va chạm với một mảnh vỡ trong chiếc gương bạn.Tôi tụt quần và buộc khăn tắm vào.Nhưng tự lúc nào yêu viết mà không hay.Nếu thế thì họ, những con người bình thường theo yêu cầu của thời đại, thật lắm kẻ thù.Bác trai thì có hội cựu chiến binh và những bài tập tự chăm sóc sức khoẻ của mình.