Nhà văn hôn lên những giọt nước mắt của nàng, cọ đám ria vào má nàng và thì thầm trên trán nàng: Mình ạ, em biết không? Cô bé ấy phải đốt diêm là bởi chẳng còn có sự lựa chọn nào khác mà thôi.Đó là một thực tế mà kẻ thiếu thực tế này nghĩ đến…Và vì thế, nó chìm đi trong bao đời chìm của những dòng chữ khác.À, vì đang viết, có thể mọi người xung quanh ngó vào một cái.Trong bữa cơm chủ nhật, bố mẹ tôi vừa vào thăm chị út xong, bảo chị còn xanh lắm.Nhưng không phải là tất cả.Hơn nữa thì bọn tham nhũng cũng không phải thứ mạt hạng chỉ biết chửi bậy ngoài đường như anh ta, cô ta.Vì cô người cá trong tivi đang ngậm cái đuôi nó.Bán hết nội tạng, ruột gan phèo phổi.Bạn cứ ăn và thấy nuốt được.
