Ông sợ đó sẽ là những ánh hào quang rực rỡ cuối cùng.Trong đời sống có lẽ chẳng bao giờ có những sự kỳ lạ, khác thường ấy.Tôi hơi để ý anh chàng, chắc lớn hơn tôi độ dăm tuổi, xử lí cái vỏ kẹo thế nào.Ông anh cũng vuốt vuốt vuốt.Tôi bỗng không thấy xấu hổ khi mình khóc.Ông anh bảo không khí mờ ảo nhỉ, như sương mù, khó thở hơn bên kia.Bạn thúc thủ trước nó, bó tay trước nó.Nhưng những thứ đó hơi hiếm.Hồi chị út đỗ đại học, bác hứa bỏ, xong lại đâu vào đấy.Bạn lại muốn lưu lại.
